I- TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP của Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ, ngày 4 tháng 7 năm 1776, có ghi :
"Chúng tôi khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng tạo hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc.
Rằng để đảm bảo cho những quyền lợi này, các chính phủ được lập ra trong nhân dân và có được những quyền lực chính đáng trên cơ sở sự nhất trí của nhân dân, rằng bất cứ khi nào một thể chế chính quyền nào đó phá vỡ những mục tiêu này, thì nhân dân có quyền thay đổi hoặc loại bỏ chính quyền đó và lập nên một chính quyền mới, đặt trên nền tảng những nguyên tắc cũng như tổ chức thực thi quyền hành theo một thể chế sao cho có hiệu quả tốt nhất đối với an ninh và hạnh phúc của họ."
Từ lời tuyên bố này, HIẾN PHÁP của Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ đã ra đời và bắt đầu có hiệu lực năm 1789, "...với mục đích xây dựng một Liên Bang hoàn hảo hơn nữa, thiết lập công lý, đảm bảo an ninh trong nước, tạo dựng phòng thủ chung, thúc đẩy sự thịnh vượng trong toàn khối, giữ vững nền tự do cho bản thân và con cháu chúng ta ..."
"
Alexis de Tocqueville nhận xét : "Nếu như có một quốc gia duy nhất nào trên thế giới ở đó ta có thể hy vọng đánh giá đúng giá trị của tín điều nguyên lý nhân dân tối thượng, nghiên cứu nó ngay trong sự vận dụng vào mọi công việc của xã hội và thấy hết các thuận lợi cũng như hiểm nguy nó gây ra, chắc chắn cái quốc gia đó phải là nước Mỹ"." ( trích Hiến pháp là gì – Nguyễn Đắc Kiên
_ http://hienphap.net/2013/02/02/hien-phap-la-gi/ ).
Cái sự "hiểm nguy" được đề cập đến, chắc hẳn là xuất phát từ nhận định của Plato về "chính thể dân chủ" trong tác phẩm Cộng Hòa :
- "Có phải thành quốc thay đổi từ chính thể quả đầu sang chính thể dân chủ là do quần chúng thèm khát cái quần chúng cho là tốt đẹp, do thả lỏng quần chúng theo đuổi mục đích làm giàu càng nhiều càng tốt không ?"
- "... chính thể dân chủ ra đời là khi người nghèo khó thắng thế, tàn sát một số giàu có, tống cổ một số đối lập lưu vong, cho quần chúng quyền bình đẳng, cơ hội tham gia chính quyền, bổ nhiệm chức vụ xã hội phần lớn theo nguyên tắc bốc thăm."
- "Có lẽ đây là một cơ chế hấp dẫn khủng khiếp. Như tấm áo thêu thùa đủ loại hoa hình, trình bày đủ loại màu sắc, tô điểm đủ loại nét vẻ con người, cơ chế trở nên lôi cuốn lạ kỳ. Vì thế, như đàn bà và trẻ con nom thấy đồ vật màu sắc sặc sỡ, đa số dân chúng nhận xét đó là hình thức xã hội tốt đẹp hơn hết."
- "Dáng dấp đĩnh đạt, oai vệ, cơ chế dân chủ quét sạch, chà đạp tất cả, không mảy may nghi ngờ quá khứ, lai lịch chính khách trước khi bước vào chính trường, song sẽ đề cao, miễn người đó tuyên bố là bạn của nhân dân, quyết tâm phục vụ mọi điều nhân dân ao ước !"
- "Có vẻ là cơ chế thú vị, bát nháo, tạp nham, đa màu, đa sắc, không người cầm đầu, phân chia đồng đều, coi mọi người bằng nhau, bất kể họ có bằng nhau hay không."
- "Vậy có phải thể chế chuyên chính phát xuất từ thể chế dân chủ theo cách tương tự như thể chế dân chủ ra đời từ thể chế quả đầu không ?"
- "... phải chăng thèm muốn tự do quá đáng, không quan tâm tới vấn đề khác, là động lực hủy hoại thể chế dân chủ dẫn đến chế độ chuyên chính ?"
- "... hình thức nô lệ man rợ, tàn nhẫn hơn hết bắt nguồn từ tự do quá độ."
... vv ...
Do đó, nền Dân Chủ của Hoa Kỳ đã được xây dựng dựa trên nguyên tắc "Tam Quyền Phân Lập" và đệ tứ quyền "Tự Do Ngôn Luận" kiểm soát lẫn nhau để kiềm chế tình trạng "tự do quá độ", và Tự Do phải được hiểu là tự do trong khuôn khổ luật pháp chứ không phải là tự do vô chính phủ. Và phương thức bầu cử Tổng Thống ở Hoa Kỳ thực chất là người dân bầu cử tổng thống một cách gián tiếp thông qua các Đại Cử Tri, thành phần tinh hoa của xã hội do người dân chọn lọc trực tiếp, lá phiếu của các Đại Cử Tri mới mang giá trị quyết định ai là Tổng Thống ! Tổng Thống Mỹ nắm quyền Hành Pháp, nhưng mọi chính sách của Tổng Thống phải được sự chấp thuận của Lưỡng Viện Quốc Hội, nắm quyền Lập Pháp, và nằm dưới sự chế tài của Tòa Án Hiến Pháp, nắm quyền Tư Pháp ...
"John Locke đi tìm nguồn gốc quyền lực chính trị tối cao này từ trạng thái tự do hoàn hảo. Theo Locke, trạng thái tự do hoàn hảo cũng là trạng thái bình đẳng tuyệt đối, khi mà con người chỉ sống trong sự cai quản của luật tự nhiên. Luật tự nhiên quy định, mỗi người sống trong trạng thái tự nhiên, có ý chí, ham muốn riêng, hoàn toàn bình đẳng và độc lập với nhau và không ai được phép làm tổn hại đến sinh mạng, sức khỏe, tự do hay tài sản của người khác. Luật tự nhiên mang ý chí hòa bình và bảo toàn cho toàn bộ loài người. Việc thực thi luật tự nhiên, trong trạng thái này, được đặt vào tay của mỗi người. Mỗi người đều có quyền trừng phạt những kẻ xâm phạm đến luật của nó. Nếu một người bất kỳ, trong trạng thái tự nhiên, có thể trừng phạt người khác vì bất kỳ điều xấu nào mà người này gây ra, thì mỗi người còn lại cũng đều có thể làm như thế. Vì thế, trong trạng thái tự nhiên, người này có được quyền lực đối với người kia, nhưng không phải là quyền lực tuyệt đối hay quyền lực độc đoán để xử sự như với một tội phạm - đã nằm trong tay - bằng sự cáu giận và sự cực đoan vô độ từ ý chí riêng mình. Một sự đáp trả nếu có sẽ chỉ trong phạm vi sự bình tĩnh của lý trí và mệnh lệnh lương tâm, tương xứng với vi phạm của anh ta, ở chừng mực mà nó phục vụ cho việc bồi thường và kiềm chế thiệt hại.
Vậy tại sao con người không duy trì mãi trạng thái tự nhiên lý tưởng này ? Locke cho rằng, "dù trong trạng thái tự nhiên anh ta có một quyền như vậy, nhưng việc thụ hưởng nó rất không chắc chắn và luôn trong tình thế bị xâm lấn từ người khác”. Còn J.J Rousseau đã chỉ ra một nan đề mạnh mẽ hơn : Quyền tự nhiên tối cao của con người là quyền bảo toàn sự sống, nhưng anh sẽ nhận bồi thường như thế nào, nếu anh bị chết khi chiến đấu để bảo vệ sự sống của mình ?
Con người đi vào trạng thái xã hội, để tìm kiếm một sự đảm bảo tốt hơn cho quyền sở hữu và sự an toàn của mình. Bằng cách trao lại quyền tự nhiên của mình cho xã hội thông qua một bản khế ước được đồng thuận chung, mỗi người trong trạng thái xã hội sẽ không phải tự mình thực thi tất cả các quyền tài phán để tự bảo vệ mình. Mỗi người trong trạng thái xã hội sẽ được bảo vệ bằng sức mạnh tài phán của toàn bộ xã hội nơi bản khế ước có hiệu lực.
Theo Locke mục đích cao quý và chủ yếu trong việc hợp nhất của con người thành cộng đồng quốc gia và đặt chính họ dưới một chính quyền là sự bảo toàn đối với sở hữu của họ. Đây là điều mà trong trạng thái tự nhiên còn thiếu vắng. Thứ nhất, ở đó thiếu vắng luật pháp được thiết định, ổn định và được biết đến, được tiếp nhận và được cho phép từ sự chấp thuận chung, xem nó là chuẩn mực đúng sai và là công cụ chung để giải quyết mọi tranh chấp. Thứ hai, trạng thái tự nhiên thiếu người quan tòa được mọi người biết đến và có tính trung lập, có thẩm quyền để quyết định mọi dị biệt theo pháp luật đã được thiết lập. Thứ ba, trong trạng thái tự nhiên thường thiếu quyền lực để hậu thuẫn, ủng hộ cho bản án đúng đắn và đem lại cho nó sự thực thi chính đáng." ( trích Hiến pháp là gì – Nguyễn Đắc Kiên
_ http://hienphap.net/2013/02/02/hien-phap-la-gi/ ).
Thực ra, trong tự nhiên, theo quy luật sinh tồn và chọn lọc tự nhiên, mọi sinh vật, trong đó có con người, chưa hẳn đã có được "chân lý hiển nhiên" là "sinh ra đều bình đẳng", là có "những quyền tất yếu và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc". Chỉ khi xã hội loài người đã phát triển đến một mức độ nhất định, con người mới "phát minh" ra "chân lý hiển nhiên" này, và "trao lại quyền tự nhiên của mình cho xã hội thông qua một bản khế ước được đồng thuận chung". Bản khế ước ấy chính là HIẾN PHÁP !
II- Khi chưa có HIẾN PHÁP, bản khế ước đó chính là PHONG TỤC, TẬP QUÁN, ĐẠO LÝ.
Ở chế độ Chiếm Hữu Nô Lệ thì "Phụng Mệnh Hành Sự, Thân Bất Do Kỷ" là "ĐẠO LÝ".
Cái "Dũng" của Kinh Kha, "Phong Tiêu Tiêu ... Hề ... Dịch Thủy Hàn / Tráng Sĩ Nhất Khứ ... Hề ... Bất Phục Hoàn", cho đến nay vẫn còn được truyền tụng ... Nhưng nếu lấy cái "ĐẠO LÝ" thời nay để xét thì sẽ như thế nào ... !? ...
Ở chế độ Phong Kiến thì "Trung Quân - Ái Quốc" là "ĐẠO LÝ".
Cái "Trung" của Lý Trần Quán đối với chúa Đoan Nam Vương ; của Lê Quýnh đối với vua Lê Chiêu Thống ; của Võ Tánh, Ngô Tùng Châu đối với chúa Nguyễn Ánh ; của Trần Quang Diệu, Bùi Thị Xuân đối với vua Quang Trung ; của Nguyễn Tri Phương, Phan Thanh Giản đối với vua Tự Đức, ... ; của Tôn Thất Thuyết, Phan Đình Phùng đối với vua Hàm Nghi ... cho đến nay vẫn còn làm cảm động lòng người ... Nhưng nếu lấy cái "ĐẠO LÝ" thời nay để xét thì sẽ như thế nào ... !? ...
Ở chế độ Việt Nam Cộng Hòa thì "Tổ Quốc - Danh Dự - Trách Nhiệm" là "ĐẠO LÝ", Quân đội có trách nhiệm BẢO QUỐC AN DÂN
Ở chế độ XHCN,
Điều 45 Hiến Pháp 1992 quy định :
"Các Lực lượng vũ trang nhân dân phải tuyệt đối trung thành với Tổ quốc và nhân dân, có nhiệm vụ sẵn sàng chiến đấu bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, an ninh quốc gia và trật tự, an toàn xã hội, bảo vệ chế độ XHCN và những thành quả cách mạng, cùng toàn dân xây dựng đất nước".
Điều 70 (sửa đổi, bổ sung Điều 45) Dự thảo sửa đổi Hiến Pháp mới quy định :
"Lực lượng vũ trang nhân dân phải tuyệt đối trung thành với Đảng cộng sản Việt Nam, Tổ quốc và nhân dân, có nhiệm vụ bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, an ninh quốc gia và trật tự, an toàn xã hội; bảo vệ Đảng, Nhà nước, nhân dân, chế độ xã hội chủ nghĩa, cùng toàn dân xây dựng đất nước và thực hiện nghĩa vụ quốc tế".
Tại sao "Lực lượng vũ trang nhân dân", vốn từ chính NHÂN DÂN mà ra, được chính NHÂN DÂN nuôi dưỡng bằng mồ hôi, nước mắt, và cả xương máu, lại "phải tuyệt đối trung thành", trước hết, với một đảng phái chính trị, mà theo quy luật khách quan, vốn không có giá trị THIÊNG LIÊNG, TRƯỜNG TỒN và BẤT BIẾN như TỔ QUỐC, DÂN TỘC và NHÂN DÂN ... !? ...
Xem ra, "Kách Mệnh", "Giải Phóng", "Chuyên Chính", "Đổi Mới", "Sửa Đổi" ... là để ... đi lùi à ... !? ...
Nhớ, đi ngược lại sự tiến bộ thì gọi là "PHẢN ĐỘNG" ... ! ...
III- TÔI KHÔNG ĐỒNG Ý VỚI TƯỚNG NGUYỄN TRỌNG VĨNH !
1- [ Về điều 4: Không cần ghi điều 4 vào Hiến pháp
Trong thời kỳ vận động cách mạng lật đổ ách thực dân Pháp giành lại độc lập tự do cho dân tộc, Đảng Cộng sản không có chút quyền hành nào, Không điều nào quy định cho Đảng được quyền lãnh đạo, thế mà Đảng vẫn lãnh đạo được dân, dân tự giác theo sự lãnh đạo của Đảng làm Cách mạng tháng Tám thành công, lập nên nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Trong 2 cuộc kháng chiến vì độc lập thông nhất Tổ quốc cũng vậy. Chỉ cần Đảng có chính nghĩa, trong sạch, thực sự vì nước, vì dân, thực thi dân chủ trong mọi lĩnh vực làm cho nước mạnh, dân giầu,thì tự khắc dân sẽ tự nguyện theo sự lãnh đạo của Đảng, Không cần ghi điều 4 vào Hiến pháp. ]
"Vận động cách mạng lật đổ ách thực dân Pháp giành lại độc lập tự do cho dân tộc" là Mặt trận Việt Minh, gồm có đảng cs, và các tổ chức ( thời gian đầu ) : Đảng Cách mệnh An Nam, Việt Nam Quốc dân Cách mệnh Đảng, Đảng Quốc gia Cách mệnh An Nam, Phục quốc Hội, Việt Nam Độc lập Vận động Đồng minh Hội, Đảng Đại Việt Quốc xã, Đảng Hưng Việt, Đảng Đại Việt, Việt Cách …, và đảng cs đã núp dưới danh nghĩa này ...
Các tổ chức thành viên của Việt Minh đều có tên là Hội Cứu Quốc như Công Nhân Cứu Quốc, Phụ Nữ Cứu Quốc, Thanh Niên Cứu Quốc, Nông Dân Cứu Quốc ..., không hề có dính dự đến từ "cs".
Tuyên ngôn của Việt Minh có đoạn viết : "... chủ trương liên hiệp hết thảy các giới đồng bào yêu nước, không phân biệt giàu nghèo, già trẻ, gáI trai, không phân biệt tôn giáo và xu hướng chính trị đặng cùng nhau mưu cuộc sinh tồn và giải phóng. Mặt trận Việt Minh phất cao lá Cờ đỏ sao vàng, kêu gọi toàn dân đánh Pháp, đuổi Nhật, cứu nước, cứu nhà ..."
Tên nước được đặt là "Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa", với một chính phủ liên hiệp nhiều thành phần, đảng phái.
Sau 1945, để tập hợp lực lượng toàn dân tộc cho cuộc kháng chiến, đảng cs lại phải tuyên bố giải tán, chuyển sang hoạt động bí mật, núp dưới danh nghĩa "hội nghiên cứu chủ nghĩa Mác ở Đông Dương". Chỉ đến 1951, sau khi đã triệt phá các tổ chức khác, bí mật cài cắm đảng viên vào nắm hầu khắp các lực lượng kháng chiến, đang dần nắm được thế chủ động phản công trên chiến trường, đảng cs mới dần lộ diện, là đảng "lao động Việt Nam". Và ngay sau đó, năm 1953, đã tiến hành "cải cách ruộng đất" (
http://vi.wikipedia.org/wiki/C%E1%BA%A3i_c%C3%A1ch_ru%E1%BB%99ng_%C4%91%E1%BA%A5t_t%E1%BA%A1i_mi%E1%BB%81n_B%E1%BA%AFc_Vi%E1%BB%87t_Nam ) nhằm "tiêu diệt kẻ thù giai cấp", giết oan hàng ngàn người, mà người đầu tiên và tiêu biểu nhất là bà Nguyễn Thị Năm, chủ hiệu Cát Thanh Long ở Hà Nội, mẹ nuôi của Lê Đức Thọ, Phạm Văn Đồng và Trường Chinh, có con trai một là trung đoàn trưởng một trung đoàn của Quân đội Nhân dân Việt Nam. Trong Tuần Lễ Vàng, gia đình bà cũng đã hiến 100 lạng vàng cho chính quyền mới thành lập.
Đến 1954, hàng triệu đồng bào miền Bắc đã di cư vào Nam để lánh cs.
Sau 1954, với "cải tạo tư bản", "hợp tác hóa", "vụ án Nhân Văn - Giai Phẩm", đảng cs đã bóp nghẹt miền Bắc cả về kinh tế lẫn văn hóa.
Để "giải phóng" miền Nam, đảng cs vẫn núp dưới danh nghĩa "mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam".
Sau 1975, sau khi đã nắm vững toàn bộ quyền lực, đảng cs mới lộ nguyên hình là "đảng cộng sản Việt Nam" và đổi tên nước thành "cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam". Và toàn bộ đất nước đã kiệt quệ chỉ sau khoảng mười năm "chuyên chính vô sản" ... Nay, độc tài và tham nhũng tiếp tục "làm nghèo đất nước, làm khổ nhân dân" ( lời nghệ sĩ Kim Chi ).
Có nghĩa, đảng cs chưa bao giờ dám công khai lập trường cs trong những hoàn cảnh khó khăn, cần tập hợp lực lượng toàn dân tộc, vì biết chắc sẽ không thể hiệu triệu, tập hợp được đông đảo quần chúng ! Và lần nào ra công khai, đảng cs đều đưa đất nước đến bờ vực suy sụp ... ! ...
Với "kim chỉ nam", "hòn đá tảng" triết học mác-lê, một chủ thuyết được xây dựng dựa trên nền mống bạo lực "dùng bạo lực cách mạng chống lại bạo lực phản cách mạng" ; quan điểm vô thần "tôn giáo là thuốc phiện của quần chúng" ; đưa mâu thuẫn giai cấp, vốn tồn tại khách quan và là động lực phát triển của xã hội loài người, thành mâu thuẫn đối kháng "một mất một còn" ; biến giá trị thặng dư, mục tiêu chính đáng khách quan của mọi nền kinh tế, thành giá trị của sự bóc lột ; gán cho giai cấp vô sản, "giai cấp bị bóc lột", cái "sứ mệnh lịch sử" là "đào mồ chôn" giai cấp tư sản, "giai cấp bóc lột" ; biến mâu thuẫn ý thức hệ, cũng tồn tại khách quan và cũng là động lực cho sự phát triển của tư tưởng loài người, hoàn toàn có thể được giải quyết theo con đường thỏa hiệp, hòa bình thành mâu thuẫn đối kháng "một mất một còn" phải giải quyết bằng con đường chiến tranh "ai thắng ai" ; vặn xoắn mọi quy luật khách quan của thế giới tự nhiên và tinh thần bằng cái nhìn thiên kiến chủ quan, ấu trĩ, duy ý chí ... ; chủ nghĩa cs đã kích động hận thù, bạo lực và gây ra một thế giới lưỡng cực đối đầu, làm xảy ra chiến tranh trên diện rộng trên toàn thế giới, tạo ra một thế giới của lòng hận thù, nghi kỵ và chia rẽ ..., đảng cs chưa bao giờ là "có chính nghĩa, trong sạch, thực sự vì nước, vì dân, thực thi dân chủ trong mọi lĩnh vực làm cho nước mạnh, dân giầu" như tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã nêu !
2- [ Về Sở hữu đất đai: Không tước đi cái quyền "sở hữu ruộng của người cày"
Trước đây, trong thời kỳ vận động cách mạng, Đảng đã nêu khẩu hiệu: “Người cày có ruộng” hợp với nguyện vọng tha thiết của nông dân, đã động viên được hàng triệu, hàng triệu nông dân thành sức mạnh to lớn cống hiến cho cách mạng thành công. Nay lại khẳng định “đất đai thuộc sở hữu toàn dân” là tước đi cái quyền “sở hữu ruộng của người cày”, hóa ra Đảng đã phản bội lại khẩu hiệu đã hứa với họ hay sao ? ]
Không phải là đảng cs "phản bội" lại lý tưởng ban đầu, mà đây chính là "lộ nguyên hình", trở về đúng với bản chất "công hữu", "cộng sản" không tưởng, với tuyên ngôn cs : "toàn bộ lý luận của chủ nghĩa cs có thể nói tóm lại là xoá bỏ chế độ tư hữu", đi ngược lại mọi quy luật phát triển khách quan của xã hội loài người. Mà "đi ngược lại mọi quy luật phát triển khách quan của xã hội loài người", về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, là "phản động". Đó là một sự "phản động" dựa trên "ngu dốt", "dối trá" và "hiếu chiến" !
3- [ Về lực lượng vũ trang: Điều 70 phải ghi là "Lực lượng vũ trang phải trung thành với Tổ Quốc Việt Nam"
Đối với bất kỳ quốc gia nào, lực lượng vũ trang sinh ra là để bảo vệ độc lập, chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ của đất nước ấy. Bất kỳ đảng phái nào lên nắm quyền, lực lượng vũ trang vẫn là lực lượng chung của dân của nước, không thuộc tổ chức hoặc cá nhân nào. Đối với nước ta cũng vậy, lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam từ nhân dân mà ra, nó có nhiệm vụ phục vụ nhân dân, phục vụ Tổ quốc như lời Hồ Chủ tịch đã nói năm 1946: “Quân đội nhân dân Việt Nam trung với Nước, hiếu với Dân…”. Chúng tôi không đồng ý với điều 70 của dự thảo, và đề nghị phải ghi là: “Lực lượng vũ trang phải trung thành với Tổ Quốc Việt Nam”. ]
Tôi tán thành ý kiến này ! “Lực lượng vũ trang phải trung thành với Tổ Quốc Việt Nam”, Tổ Quốc của các Vua Hùng, Tổ Quốc của "Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư", Tổ Quốc của "Hào Khí Đông A", Tổ Quốc của "Đại Cáo Bình Ngô", Tổ Quốc thống nhất từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau bao gồm cả Quần Đảo Hoàng Sa, Trường Sa được xác lập bởi Hoàng Đế Gia Long ... chứ không thể bị bắt buộc phải trung thành với bất cứ một "tổ chức hoặc cá nhân nào" !
TƯỚNG NGUYỄN TRỌNG VĨNH: TÔI ĐỒNG Ý VỚI KIẾN NGHỊ SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP 1992xuandienhannom.blogspot.com