Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014

"CÁP DUỒN"


   Nạn "Cáp Duồn", Cap Yuon, "chặt đầu người Kinh - Việt Nam" đã có từ xa xưa trong lịch sử, khoảng những năm cuối thế kỷ XVIII, thời chúa Võ Vương Nguyễn Phúc Khoát, khi các chúa Nguyễn "Nam Tiến", tranh giành quyền "bảo hộ" Cao Miên với Xiêm La ..., nhưng lẻ tẻ, tự phát, chỉ vì bị người Việt lấn lướt ... Đến thời vua Minh Mạng ( 1820 - 1840 ), Thiệu Trị ( 1840-1847 ) thì lớn dần thành một phong trào kỳ thị chủng tộc, chống ngoại xâm mạnh mẽ, người Cao Miên vẫn lưu truyền "giai thoại" lính Đại Việt dùng người Miên làm bia tập bắn, dùng ba cái đầu lâu của dân Miên chụm lại làm bếp lò, khiến quân Việt phải bỏ Trấn Tây Thành đóng tại Phnom Penh ( Nam Vang ) rút về ...

   Theo sử sách :

-   Vùng đất Hà Tiên, khi Mạc Cửu đến khai phá vào giữa thế kỷ 17 thì vùng đất này vẫn còn hoang sơ, vắng vẻ. Đến cuối thế kỷ trên, thì Hà Tiên đã trở thành một thương cảng sầm uất. Năm 1714, khi Mạc Cửu dâng đất lên cho chúa Nguyễn, chúa Nguyễn dùng hai chữ Hà Tiên để đặt tên cho cả vùng đất bao gồm toàn bộ tỉnh Kiên Giang và một số vùng lân cận ngày nay.

-   Đất Tân An và Gò Công vốn là đất Tầm Bôn và Lôi Lạp do Nặc Nguyên của Chân Lạp ( Lục Chân Lạp, tức Cao Miên ) dâng cho chúa Võ Vương Nguyễn Phước Khoát để tạ tội mưu phản.

-   Đất  Trà Vinh và Sóc Trăng vốn là đất Préah Trapeang  và Srok Trang do Nặc Nhuận cống nạp để cầu xin chúa Võ Vương chấp thuận phong làm vua Chân Lạp.

-   Đất Châu Đốc và Sa Đéc, ở giữa sông Tiền và sông Hậu, phía bắc của vùng Préah Trapeang và Srok Trang, vốn là đất Kompong Luông ( Tầm Phong Long ) do Nặc Tôn nhờ Mạc Thiên Tứ xin cống nạp cho chúa Võ Vương để được phong là Phiên Vương. Đất Tầm Phong Long được Nguyễn Cư Trinh lập thành 3 đạo : Đông Khẩu đạo, Tân Châu đạo, Châu Đốc đạo và đặt dưới sự quản lý của dinh Long Hồ ( Vĩnh Long ).

-   Ngoài ra, Nặc Tôn còn tặng riêng cho Mạc Thiên Tứ năm phủ là : Kompong Som ( Vũng Thơm ), Kampot ( Cần Bột ), Chal Chun ( Chưn Rùm ), Bantey Méas ( Sài Mạt ) và Raung Veng ( Lình Quỳnh ) để tạ ơn. Tuy nhiên, Mạc Thiên Tứ lại đem những đất ấy dâng chúa Nguyễn.

... vv ...

   Dưới áp lực quân sự và chính trị của các chúa Nguyễn, Cao Miên đã bị mất một phần đất đai rộng lớn ...

   Theo sử gia Phạm Văn Sơn :

   Sau chiến thắng năm Giáp Ngọ ( 1834 ), uy danh của chính quyền Việt Nam được nổi hơn bao giờ hết, các nước chư hầu càng thêm kính phục. Quốc vương Xiêm La phải cử một sứ bộ qua Huế xin giảng hòa ... Mọi việc đáng lẽ tốt đẹp và êm ả, thì trái lại đám quan lại Việt Nam  ( ý nói đến tướng Trương Minh Giảng và Tham tán Lê Đại Cương ) sang Trấn Tây thành ( Nam Vang ) đã có nhiều hành động lạm quyền, lạm thế và nhũng nhiễu dân. Chẳng bao lâu, họ bắt cả Ngọc Vân công chúa về Gia Định, đem Trà Long ( Chakrey Long ) và La Kiên đày ra Bắc Việt, miệt thị hoàng gia, loại trừ cấp lãnh đạo bản địa, trong lúc kẻ thù ( Xiêm La ) đang rình cạnh nách. Việc này quá tàn bạo, thất nhân tâm, lại lỗi lầm về phương tiện chiến lược và đã đưa đến một hậu quả vô cùng tai hại : Dân Chân Lạp không chịu được sự sĩ nhục liền vùng vậy chống lại chính sách Việt hóa Chân Lạp mà bấy lâu họ đã căm giận. Em Nặc Ông Chân là Nặc Ông Đôn phất cờ khởi nghĩa, người Xiêm tất nhiên chỉ chờ cơ hội này để lợi dụng tình thế. Quan quân của ta phải đánh dẹp liên miên ...


   Sách Đại Việt Địa Dư Toàn Biên của Nguyễn Văn Siêu kể chi tiết :

   Vào năm Minh Mạng thứ 16 ( 1836 ), nhà vua đã nghe chuẩn tấu của Trương Minh Giảng, lập đất Cao Miên thành quận huyện của Đại Nam, đặt tên là thành Trấn Tây. Năm Minh Mạng 19 ( 1839 ) Nặc Ong Yêm ( Ang Im, em của Ang Chan II và Ang Duong ) đem 9000 dân Khmer cùng 70 chiếc thuyền từ Battambang ( vùng Thái Lan chiếm đóng ) về Trấn Tây ( vùng Việt Nam cai quản ), định xin triều đình nhà Nguyễn cho được làm vua kế vị Ang Chan II, đã mất mà không có con trai nối ngôi. Trương Minh Giảng muốn giết đi, nhưng Minh Mạng chỉ cho phép bắt Ang Im về Gia Định xét hỏi rồi đưa ra Huế giam. Đến năm Minh Mạng thứ 21 ( 1841 ), Trà Long ( Chakrey Long ), Nhân Vu ( Yumreach Hu ) và La Kiên đến Huế mừng thọ, thì Minh Mạng lại kể tội và đày ra Hà Nội. Rồi Tham tán Trấn Tây là Dưỡng Văn Phong khép cho Ngọc Biện, em gái Ngọc Vân, tội mưu phản trốn sang Xiêm phải xử tử. Trương Minh Giảng đưa Ngọc Vân, Ngọc Thu và Ngọc Nguyên, các con gái Ang Chan II về Gia Định an trí. Nên người Cao Miên thất vọng oán ghét quân Nam.

    Đến 1945 trở đi thì "Cáp Duồn" trở thành như là một "quốc sách" của nhà nước Cao Miên ...

   "Đảng cộng sản Đông Dương" đã quy tụ các phần tử cộng sản của cả ba nước Việt - Miên - Lào, nhưng đương nhiên, cộng sản Miên - Lào chỉ giữ chân "điếu đóm", nên đã ngấm ngầm bất mãn ... Rồi để tập hợp được mọi lực lượng cho cuộc kháng chiến chống Pháp, đảng cộng sản đã tự tuyên bố giải tán, nhưng ngầm hoạt động bí mật ẩn núp dưới danh nghĩa "hội nghiên cứu chủ nghĩa Mác ở Đông Dương" ... Đến 1951, sau khi đã thâm nhập được vào các lực lượng kháng chiến, thâu tóm được quyền lực, giành được ưu thế trên chiến trường, cộng sản lại lộ diện thành "đảng lao động Việt Nam", các phần tử cộng sản Miên - Lào được tách ra thành lập đảng riêng, nhưng vẫn phải chịu sự khống chế của cộng sản Việt ... Năm 1970, thời biến động Sihanouk - Lon Nol, tướng Đỗ Cao Trí và Dư Quốc Đống, Tư Lệnh Dù, đã phải trực tiếp qua Cao Miên điều động lính dù giải cứu Việt kiều khỏi nạn "Cáp Duồn", bà con Việt kiều Campuchia có làm tượng tướng Trí để thờ ... Các tướng lĩnh VNCH thời đó đòi "bình định Cao Miên" trong vòng 24 h ...

   Theo Bui Nang Phan :

   Campuchia là nước trung lập nên VNCH và Mỹ không được xâm phạm lãnh thổ của họ, nhưng Nam Vang thân Bắc Kinh nên VNDCCH đặt cục R ( trung ương cục miền Nam ) trên lãnh thổ Campuchia để chỉ huy chiến trường Miền Nam và vận chuyển vũ khí . Khi Campuchia thi hành chính sách Cáp Duồn, thì VNCH có lý do để dốc toàn lực sang cứu, nhân tiện đánh thẳng vào cục R … 

   Sau cuộc bầu cử Quốc Hội Cam 1969, tướng Lon Nol một lần nữa trở lại vai trò thủ tướng đã bổ nhiệm hoàng thân Sirik Matak ( em họ của vua Sihanouk ) làm phó. Sirik Matak liền thực hiện chuyến viếng thăm Hà Nội, với mục đích “đẩy” cục R ra khỏi đất nước ông để giữ thế trung lập cho Cam, và ông đã tức điên lên khi được thấy tài liệu có chữ ký của Sihanouk đồng ý cho VNDCCH thành lập các căn cứ quân sự và vận chuyển vũ khí qua các cảng của Cam. Ngày 12 / 03 / 1970, lợi dụng lúc Sihanouk đang ở Paris, hoàng thân Sirik Matak cùng với Lon Nol lập tức ra tối hậu thư cho tất cả quân đội Bắc và Nam Việt rời khỏi Cam trước bình minh ngày 15 / 03 ( thời hạn 48 giờ qua mà không có bất kỳ phản ứng nào từ phía Việt Nam ) nên ngày 18 / 03, Sirik Matak hỗ trợ Lon Nol tổ chức một cuộc "trưng cầu dân ý" lật đổ Sihanouk với lý do để giải quyết các cuộc bạo động chống Việt Nam ( có khả năng do chính hai ông này tạo ra ). Như vậy, chính quyền Lon Nol - Sirik Matak chống Việt Nam ( cả 2 miền ), nhưng lý do đưa ra chỉ “một nửa” Miền Nam, vì nửa kia còn kẹt chữ ký của Sihanouk. Khai thác được tinh thần chống Việt Nam ( cả 2 miền ) của dân Cam, cuộc chính biến đã thành công, Lon Nol làm tổng thống thành lập nền Đệ Nhất Cộng Hòa cho Cam, Sirik Matak làm thủ tướng. Nhưng chỉ ba tháng sau Lon Nol đã phải từ chức với lý do "sức khỏe" ...

   Bởi thế sau 1975, nếu có nhắc đến sự kiện này thì "người ta" cũng chỉ nói một nửa : "Mượn cớ Cam giết người Việt, quân đội Sài Gòn đã xua quân sang để giết người Việt". Đúng ra là phải thế này : Quân đội Sài Gòn đã tràn sang Cam để cứu Việt kiều và giết Việt cộng ! 

   Điều này cũng giống như 1975 ta "đánh cho Mỹ cút Ngụy nhào và Đồng Bào tơi tả", "nồi da xáo thịt", "huynh đệ tương tàn" thì ăn mừng đến mấy chục năm chưa dứt, một nửa nước vui một nửa nước buồn mà vẫn cứ ăn mừng. Trong khi 1979 ta đánh cho Tàu không còn manh giáp, các thống kê cho thấy hắn thiệt hại gần gấp ba lần ta, mộ lính Tàu tràn ngập các nghĩa trang dọc biên giới. Toàn dân hãnh diện và vui mừng, nhưng "người ta" nhất định không dám ăn mừng !  

   Tháng 5 - 1975, với sự giúp sức của Trung cộng - đồng minh cộng sản "đàn anh" của cộng sản Việt mới vừa quyết tâm "đánh Mỹ đến người Việt cuối cùng", Khmer Đỏ - đồng minh cộng sản "đàn em" của cộng sản Việt mới vừa cùng "sát cánh chiến đấu" chống Mỹ thành công, đã ngay lập tức trở mặt, "Cáp Duồn" dã man để phục hận,  dẫn đến "chiến tranh biên giới Tây Nam" ...

   Chuyện gì cũng có căn nguyên, mà trước tiên là do chính sách "bảo hộ" Cao Miên thời vua Gia Long, Minh Mạng qua các tướng Trương Minh Giảng, Lê Văn Duyệt ... quá tàn độc nên đã gây nên mối hận thù dai dẳng trong lòng người Miên ... Ngày nay, Campuchia vẫn muốn thân Trung Quốc hơn Việt Nam là vì vậy ... !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét