Trích Bên Thắng Cuộc :
[ Trần Bạch Đằng nói : "Chúng ta quan niệm đẹp từ bản chất. Đó là luân lý dân tộc và đó cũng là quan điểm khoa học. Tuyệt đại đa số thanh niên chúng ta hiểu cái đẹp trong tư thế chiến đấu, trong động tác xung phong đánh giặc dũng cảm, trong tư thế đĩnh đạt trước hiểm nguy và trước mặt kẻ thù. Người ta có thể dựng tượng một thanh niên cắp lê phóng vào giặc Mỹ hoặc một thanh niên ưỡn ngực trước dùi cui của bọn cảnh sát ngụy nhưng không một nghệ sĩ nặn tượng nào hứng thú về một thanh niên tóc xấp xỏa ngang vai, quần áo nửa xanh nửa đỏ in đầy chữ quảng cáo pepsi cola, lái honda lượn nghinh ngang trên đường phố ...". Ông Trần Bạch Đằng kết luận : "Luân lý của chế độ cũ nhồi nắn cho chúng ta cái ý thức làm ít hưởng nhiều, sự khôn ngoan là biết cách không làm gì hết mà vẫn sống phè phỡn, học hành cốt chọn một nghề gì ít mất sức nhất mà hưởng lợi nhiều nhất. Luân lý phản động ấy đã tạo cho một số thanh niên ghét nắng, kỵ mưa, mù sương không ưa ... Giữ cái mịn màng của làn da hơn là giữ độc lập, tự do của dân tộc và phẩm giá, tiết trinh của chính bản thân" ( Trần Bạch Đằng, luận về cái đẹp, lược ghi, đăng trên báo Tuổi Trẻ ngày 7 - 5 - 1976 ) ]
Những người CS vốn thích nhét chữ của họ vào miệng người khác ( như "nghệ sĩ nặn tượng" hay "luân lý của chế độ cũ" ... ), nhưng đến "luân lý dân tộc" và "quan điểm khoa học" mà họ cũng "đè đầu bóp cổ" để nhét được thì quả là ... đại tài, và đại ... tai ... ! ...
Ngày nay, thế hệ con cháu ruột rà của ông hẳn cũng đang làm theo cái "luân lý phản động" của "chế độ cũ" ấy ... Và hẳn, nếu có chút hiểu biết, và liêm sĩ, chính ông cũng đã nhận ra là ai "phản động" hơn ai ... ! ...
Cần nhớ, khi chỉ một ngón tay trỏ vào một ai đó, thì bốn ngón còn lại đang chỉ ngược vào mình đó !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét